Tôi thả mình đắm trong cái dịu ngọt quyến rũ của một chiều xuân Hà Nội phố, bước chân phiêu đưa đẩy hướng Hoàng Thành, một khoảnh khắc chợt lướt nhẹ qua, giống ảo ảnh trong mộng...
Hà Nội xuân phảng phất giọt mưa lộc cho chồi non bật nhú mầm lá tơ, những tia nắng mỏng óng ánh xiên chéo khoảng không chiếu qua kẽ lá tạo thành nhiều mảnh vàng lấp lánh lả lơi rơi xuống, cơn gió lạnh mơn man ngọt như kem làm bước chân ai phố cổ có chút thong dong nhàn du, thời gian như chậm rãi trôi trong chùng chình níu kéo ngày dài thêm chút nữa.
Tôi thả mình đắm trong cái dịu ngọt quyến rũ của một chiều xuân Hà Nội phố, bước chân phiêu đưa đẩy hướng Hoàng Thành, một khoảnh khắc chợt lướt nhẹ qua, giống ảo ảnh trong mộng, sen, những cánh sen hồng vương vào ánh mắt, như có như không, thấp thoáng phía trước một dáng ngọc ngà phiêu dật, và tôi hút theo sự chuyển động của những cánh sen như mơ hồ ôm ấp trên bờ vai thon, là em Hà Nội hay là một lời mời gọi thao thiết huyền bí của sen…
Thiếu nữ Hà Nội với khăn lụa mẫu Phoenix vàng của DeSilk. Họa sĩ: Kim Phạm
Tôi như lạc trôi vào một mê cung của sắc sen ẩn mình trong mượt mà tao nhã đầy mê hoặc của lụa, những mảnh khăn lụa tơ tằm làm nên lộng lẫy nhan sắc mỹ nhân của ngàn năm kinh thành Thăng Long đang xuyên không, lấp lánh trong một không gian ấm áp ánh sáng hoàng kim thần thoại. Bỗng dưng cảm giác như mình là một quân vương, được đắm trong vẻ đẹp sang quý mà thanh cao, e ấp mà kiêu hãnh, rực rỡ mà thanh khiết của sen, những cánh sen ẩn vào từng sợi tơ nõn nà trên những chiếc khăn lụa như mang cả khí chất hồn phách Thăng Long, khoác trên những diễm lệ giai nhân hoàng triều.
Giống như những vũ điệu thần tiên của thiên nhiên hòa quyện hoàn hảo, người nghệ nhân đã thổi hồn vào sen in trên lụa, để mỗi chiếc khăn là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế mang vẻ đẹp của sen đầy sống động. Mỗi chuyển động rất nhẹ, cũng có cảm giác những cánh sen lay động trên một đầm sen trong bình minh, những đóa sen còn mọng sương sớm, sắc trắng tinh khôi e ấp hay sắc hồng ngọt ngào quyến rũ, sen nôn nao thức dậy, mặt nước sóng sánh những chiếc lá sen xanh lục lúc ẩn lúc hiện, lan tỏa cùng những tia nắng ban mai… Huyền ảo lụa mà cũng là huyền bí sen.
Huyền ảo lụa mà cũng là huyền bí sen
Có một sự thảng thốt tê người khi tôi chạm vào mảnh khăn lụa ẩn hiện những cánh sen hồng pastel, hình như tôi đang cận kề làn da mỹ nữ non tơ nuột nà, cảm nhận như có hơi thở nhẹ thoảng hương sen phả vào môi như nụ hôn ấm áp và đặc biệt có một ẩn ngôn đầy nhạc điệu kỳ bí, êm ái, du dương giống dòng chảy cuốn người vào đắm đuối chốn thiên thai khó mà dứt ra.
Lụa nhẹ mà quấn quýt, lụa nặng nhưng không tuột khỏi tay, lụa mềm mại cho uyển chuyển gót sen ai, lụa mỏng manh để người thương kẻ quý, lụa mong manh để luôn được gượng nhẹ yêu chiều, lụa kín đáo thâm trầm thanh khiết, lụa thướt tha e ngại xôn xao, lụa kiêu hãnh sánh ngang cao sang, lụa dịu dàng tan chảy bao mạnh mẽ…
Là lụa hay là em Hà Nội, một giai nữ của kinh thành Thăng Long xưa xuyên không 10 thế kỷ, lạc vào chiều xuân phố, để cho tim tôi xao động, khi ngắm em khoác trên vai chiếc khăn như một bức tiểu họa hoa sen tuyệt mỹ trong một lăng kính mộng, từng cánh sen giống giọt hồng ngọc trong suốt lấp lánh, để mỗi giọt ngọc lại như có hàng trăm cánh sen hồng xếp lớp, tạo thành một đóa sen lớn ôm trọn lấy em… Tôi không dám thở mạnh, cảm giác bồng bềnh bên sen hay chếnh choáng say bên em Hà Nội, như đang được sống trong giấc mộng thần thoại …
Phải chăng chính là sự huyền ảo của lụa đã mê hoặc như một thứ bùa yêu bùa tình?
Vâng! Lụa là yêu, lụa là tình, lụa là hồng nhan. Không biết dây tơ hồng của Nguyệt Lão có phải là mảnh khăn lụa biến hình, mà sao tim tôi đã rung lên những nhịp tương tư em Hà Nội, tương tư từ mảnh khăn lụa ẩn hiện những cánh sen ảo diệu em khoác hờ hững trên vai, như sợi dây vô hình trói chặt tim tôi neo vào em một chiều xuân Hà Nội phố./.
Nguồn: Nhà văn Hoài Hương - Báo vovworld.vn
VIẾT BÌNH LUẬN CỦA BẠN: